Nhân tính cuối cùng còn sót lại
Chuyện không có gì cả nếu như tôi không tình cờ gặp bức hình người đó chụp lúc ánh chiều tà Hoàng hôn, nó đẹp lạ thường đẹp đến mức say đắm. Thế là tôi thả tim bài viết ấy và gửi cho họ dòng tin nhắn đầu tiên nói về bức hình đó. Rồi chúng tôi trò chuyện nhiều hơn tôi cũng biết được họ hơn 20 cái tuổi đẹp nhất mỗi cuộc đời người con gái, tôi thì hơn 30 và tôi cũng biết họ ở miền trung còn tôi ở tận Sài Gòn một khoảng cách xa cũng ko xa và gần cũng không gần. Chúng tôi có cuộc gặp gỡ đầu tiên khi họ vào Sài Gòn có việc. Tôi dành tất cả thời gian để đưa họ đi lang thang hết Sài Gòn, đi ăn đi xem phim đi cafe.
Cho đến ngày họ gần về cùng gia đình tôi đưa họ đi ngắm hoàng hôn trên biển, chúng tôi đi vũng tàu để ngắm hoàng hôn đi buổi trưa thì đến là vừa kịp ngắm và đi về nên ko mang theo hành lý. Ông trời thật tốt khi đi gần đến một cơn mưa ập vào, và kế hoạch thay đổi khi cả hai đều ướt nên cần chỗ để ở lại, và đi mua hai bộ đồ, và ghé vào một ks gần biển ở
Confession này chỉ dành cho hội viên
Đăng kí và nâng cấp tài khoản để có thể đọc và có thể truy cập toàn bộ những confession khác
Đăng kí