Một buổi tối dưới ánh đèn vàng mờ ảo, trên nền nhạc jazzz, vẫn quán bar quen thuộc, trên tay vẫn đang cầm ly whisky để nhâm nhi, cô ấy đến. Tôi nhớ khá rõ hôm đấy cô ấy mặc chiếc váy ngắn dạng vải satin bóng, ôm sát cơ thể, trong đầu tôi chợt nhảy đến câu rap của Bigcityboiz:
Đường cong em nhiều hơn đường đua
Anh không đùa với sắc đẹp vì anh thường thua.
Nhưng có lẽ đêm nay dù thua tôi vẫn phải chiến đấu hết mình đến cùng. Khi rượu đã thấm dần vào cơ thể, tôi nhẹ nhàng đưa tay vuốt tóc nàng, ngón tay đan xen vào những sợi tóc, ngón tôi gãy nhẹ vào sau gáy nàng mặc kệ sự ồn ào náo nhiệt xung quanh. Bàn tay tôi từ từ di chuyển lên bầu má của nàng, tôi dùng ngón cái của mình vuốt ve nhẹ đôi môi của nàng. Nàng ngồi im, vẻ mặt của nàng như muốn mút lấy ngón tay của tôi lắm rồi, nhưng sự hiện diện của bartender làm nàng không dám bộc lộ bản chất của mình.
Tôi ghé nhẹ vào tai nàng và nói:
Chúng ta đi thôi.
Và hai tâm hồn như đã hiểu rõ nhau muốn gì, chúng tôi lặng lẽ đứng lên thanh toán và rờ
Confession này chỉ dành cho hội viên
Đăng kí và nâng cấp tài khoản để có thể đọc và có thể truy cập toàn bộ những confession khác
Đăng kí