Cứ mỗi lần fb tràn lan những tin tức về nghĩa vụ quân sự là tao lại nhớ lại chuyện cũ. Trái lại với vẻ khổ sở, nước mắt đầm đìa như ngoài bắc thì tao lại khá vui. Vì gia đình tao cũng theo cách mạng bao nhiêu năm rồi, nên tao rất là hý hứng với việc đi nghĩa vụ. Hầu như anh em trong họ gia đình tao chẳng có ai là không đi nghĩa vụ cả. Một ông đi nghĩa vụ về thì học lên công an, ông còn lại thì là sĩ quan. Tao cũng có bạn gái, nhưng mà chổ đi nghĩa vụ chỉ cách nhà có hơn 1 tiếng chạy xe, chưa kể cuối tuần được người nhà vào thăm nữa, nên đối với tao đi nghĩa vụ không phải là vấn đề. Với lại tao có cảm giác là đi nghĩa vụ thì cống hiến cho xã hội nhiều hơn được chút, chứ ăn bám gia đình xã hội hoài cũng k phải là ý chí của người quân tử :))))))))).
Lúc đó tao vừa tốt nghiệp đại học, đang định tìm việc làm thì được mời đi nghĩa vụ, và tao có hai lựa chọn, hoặc là đi nghĩa vụ công an, hoặc là đi nghĩa vụ bình thường. Đi nghĩa vụ công an thì dễ hơn xíu, sau này ra thì học lên công an luôn c
Confession này chỉ dành cho hội viên
Đăng kí và nâng cấp tài khoản để có thể đọc và có thể truy cập toàn bộ những confession khác
Đăng kí